Bài này em viết quá hay. Anh bất ngờ khi một kỹ sư (và ca sĩ) như em lại quan tâm đến việc viết đúng tiếng Việt như vậy. Trên fb anh thấy có một vị bác sĩ viết bài đăng đầy lỗi - như email của vị giám đốc viết cho em - chuyên kể trị hết người này, mổ cho người nọ, nhưng với kỹ năng viết tệ như vậy, anh không dám tin ảnh có chuyên môn giỏi. “Viết là nghĩ” và “Văn là người”.
Ông Thái Dê En này từng là nhà báo của báo Tuổi Trẻ đó bợm (giờ đây đang là cộng tác viên của VnExpress). Bạn nên tra cứu chút đi chứ ở vội vàng... bất ngờ thì quả là trẻ trâu.
Em đã đọc bài này ít nhất 1 lần/ngày từ lúc anh đăng bài. Em đọc không có chủ đích tìm kiếm gì chỉ có cảm giác hấp dẫn nên cứ tìm đọc. Em lại tự thấy tò mò mình bị hấp dẫn bởi cái gì trong bài viết này: nội dung của bài viết tương thích với suy nghĩ của em, hay hình thức của bài viết? Đến hôm nay đọc lại em có để ý đến ý "khả năng tập trung của loài người chỉ còn 20 giây". Em đưa bài viết của anh cho chat GPT phân tích " Tôi đang nghĩ người này tách đoạn là để phù hợp với sự tập trung của người đọc, 20s/ lần". Chat GPT trả về cho em câu trả lời cùng một biểu đồ rất thú vị. Chat GPT nhận xét rằng" Nhìn bài này như một “bản nhạc”, thì đoạn 14 chính là đỉnh crescendo và đoạn 21, 30 là nốt kết gọn, mạnh."
Mình thường bị viết sai chính tả. Đặc biệt là dấu hỏi, ngã, c hat t ở cuối chữ. Có thể do mình viết chữ xấu nên ở cấp 3 mình rất ít viết bài kiểu đọc chép. Hầu hết những gì thầy cô đọc chép đều có trong sách. Mình chỉ lấy cây viết dạ quang tô màu những ý quan trọng trong sách khi thầy cô đọc. Vì chữ trong sách quá đẹp so với chữ mình viết. Chính vì điều này mà mình bị thầy phó hiệu trưởng mời lên phòng giám thị để chất vấn là em "khinh thường" thầy cô sao mà thầy cô đọc em ngồi trơ mắt ra đó mà không chép bài?
thực ra e nghĩ, để AI nó tạo bài viết hay trước đó mình cũng phải nghĩ bể óc về việc mình sẽ viết như thế nào - phong cách viết đơn giản hay phức tạp, giọng văn, ai là người đọc, etc.
tóm lại là dùng AI để viết, e nghĩ cũng phải nghĩ viết Prompt thế nào để có output như ý mình muốn :)) - this is the thinking & writing in itself but having different forms of expression.
Đồng ý! Viết hay đọc sướng nhưng viết đúng đọc sướng hơn.
Nhiều lần mình cũng nhận được email đối tác (bằng tiếng Anh), họ để từ viết tắt nên nhiều khi ngoài tra Google còn phải đoán bừa :D. Vì vậy, hãy hạn chế viết tắt nhiều nhất có thể (trừ trường hợp khi chat với bồ mà sợ ba mẹ/vợ biết :D), hoặc từ đó đã có ở trên rồi, giờ lặp lại nhiều lần thì có thể viết tắt và đã chú thích ở trên.
Nếu chỉ học tiếng Việt ở trường phổ thông (ý nói là sau đó vào đại học không học thêm về cách viết) thì cũng hơi khó để viết đúng ngữ pháp vì theo như mình thấy ở trường phổ thông làm văn tập trung chủ yếu vào từ ngữ hơn là ngữ pháp. Do đó, giờ mình đọc các báo cáo của các anh kỹ thuật viết thỉnh thoảng vẫn thấy sai ngữ pháp (hết mệnh đề mà dùng dấu chấm rồi, có thể bởi vì viết quá dài nên chấm đại kẻo sợ người đọc hết hơi :D).
Khi học tiếng Anh thì hiểu ngữ pháp kỹ hơn và cảm thấy viết đúng ngữ pháp hơn (câu, xuống dòng...). Khi học writing lúc nào cô thầy cũng nhắc đi nhắc lại "Unity & Coherence", dấu câu.
Hoàn toàn đồng ý với việc viết câu ngắn mà đúng, còn hơn câu dài mà sai (có lẽ đó là một lý do để thích văn của Haruki Murakami, vì ông cũng chủ trương viết câu ngắn).
Cuối cùng là nếu bạn Thái có đọc comment mà không hiểu tui viết gì thì nói để tui nhờ ChatGPT paraphrase lại cho dễ hiểu :))))))))))))))
Bài này em viết quá hay. Anh bất ngờ khi một kỹ sư (và ca sĩ) như em lại quan tâm đến việc viết đúng tiếng Việt như vậy. Trên fb anh thấy có một vị bác sĩ viết bài đăng đầy lỗi - như email của vị giám đốc viết cho em - chuyên kể trị hết người này, mổ cho người nọ, nhưng với kỹ năng viết tệ như vậy, anh không dám tin ảnh có chuyên môn giỏi. “Viết là nghĩ” và “Văn là người”.
Ông Thái Dê En này từng là nhà báo của báo Tuổi Trẻ đó bợm (giờ đây đang là cộng tác viên của VnExpress). Bạn nên tra cứu chút đi chứ ở vội vàng... bất ngờ thì quả là trẻ trâu.
Em đã đọc bài này ít nhất 1 lần/ngày từ lúc anh đăng bài. Em đọc không có chủ đích tìm kiếm gì chỉ có cảm giác hấp dẫn nên cứ tìm đọc. Em lại tự thấy tò mò mình bị hấp dẫn bởi cái gì trong bài viết này: nội dung của bài viết tương thích với suy nghĩ của em, hay hình thức của bài viết? Đến hôm nay đọc lại em có để ý đến ý "khả năng tập trung của loài người chỉ còn 20 giây". Em đưa bài viết của anh cho chat GPT phân tích " Tôi đang nghĩ người này tách đoạn là để phù hợp với sự tập trung của người đọc, 20s/ lần". Chat GPT trả về cho em câu trả lời cùng một biểu đồ rất thú vị. Chat GPT nhận xét rằng" Nhìn bài này như một “bản nhạc”, thì đoạn 14 chính là đỉnh crescendo và đoạn 21, 30 là nốt kết gọn, mạnh."
Trời ơi, em quá ưng bài này.
Vừa nói lên được nỗi lòng của em về hiện trạng đặt dấu câu trong viết lách hiện nay.
Vừa đưa ra được nhiều ý hay trong việc nên viết để sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu.
Em cảm ơn anh. Chúc anh nhiều sức khỏe!
Mình thường bị viết sai chính tả. Đặc biệt là dấu hỏi, ngã, c hat t ở cuối chữ. Có thể do mình viết chữ xấu nên ở cấp 3 mình rất ít viết bài kiểu đọc chép. Hầu hết những gì thầy cô đọc chép đều có trong sách. Mình chỉ lấy cây viết dạ quang tô màu những ý quan trọng trong sách khi thầy cô đọc. Vì chữ trong sách quá đẹp so với chữ mình viết. Chính vì điều này mà mình bị thầy phó hiệu trưởng mời lên phòng giám thị để chất vấn là em "khinh thường" thầy cô sao mà thầy cô đọc em ngồi trơ mắt ra đó mà không chép bài?
Giọng văn và những bài viết như thế này giữ em đọc blog của anh trong 8 năm qua!
Em cũng muốn nói với sếp như thế này lắm, hihi
"Rồi tôi nhận ra: các bạn viết kém vì họ không biết người khác không biết gì. Họ hiểu công việc của họ, rồi nhầm tưởng ai cũng hiểu như họ."
"Nhưng nếu người đọc phải tự hỏi “mình có ngu không?”, người viết đã thất bại."
What a beautiful line anh Thai.
Astounding newsletter! thank anh ,
Cũng may ổng ko đi làm thầy giáo.
Xin chia sẻ:
Tôi hỏi ChatGPT:
Nên viết dấu chấm bên ngoài dấu nháy kép, ví dụ:
“Tôi đâu phải nhà văn, viết sao cũng được”.
Hay bên trong?
“Tôi đâu phải nhà văn, viết sao cũng được.”
Nó trả lời:
Câu trả lời phụ thuộc vào quy tắc ngữ pháp của từng ngôn ngữ và phong cách viết:
⸻
✅ Trong tiếng Việt:
Dấu chấm nên đặt bên ngoài dấu ngoặc kép, trừ khi dấu chấm là một phần của nội dung được trích dẫn.
🔹 Ví dụ đúng:
“Tôi đâu phải nhà văn, viết sao cũng được”.
Giải thích: Dấu chấm này là kết thúc toàn câu ngoài ngoặc kép, không nằm trong câu được trích dẫn — nên đặt ngoài.
🔹 Trường hợp dấu chấm thuộc phần trích dẫn:
Anh ta nói: “Tôi không làm nữa.”
Giải thích: Dấu chấm nằm trong câu nói gốc, nên đặt trong dấu ngoặc kép.
⸻
🇺🇸 Trong tiếng Anh (kiểu Mỹ):
Dấu chấm luôn đặt bên trong dấu nháy kép, dù có thuộc câu trích dẫn hay không.
Ví dụ:
“I’m not a writer,” she said.
Nhưng trong tiếng Anh kiểu Anh, họ thường làm như tiếng Việt:
“I’m not a writer”.
⸻
✅ Kết luận cho bạn (viết tiếng Việt):
“Tôi đâu phải nhà văn, viết sao cũng được”. → đúng theo chuẩn tiếng Việt.
Nếu bạn viết tài liệu học thuật, báo chí, sách, hay bài thi tiếng Việt, nên theo quy tắc này để đúng chính tả và dễ đọc.
Tôi có đứa cháu đang tuổi ăn học, nhiều khi cũng muốn dạy dỗ nó cách viết, nhưng tôi không diễn đạt được tốt như vầy.
Cảm ơn Thái, tôi sẽ chia sẻ cho nó đường dẫn đến bài viết này 👍
Đọc bài của anh Thái hồi hộp như đang đọc tiểu thuyết trinh thám.
@Thái: Anh có thể chép bài viết này của em để dán lên fb được ko?
Dạ được anh
Cám ơn em.
thực ra e nghĩ, để AI nó tạo bài viết hay trước đó mình cũng phải nghĩ bể óc về việc mình sẽ viết như thế nào - phong cách viết đơn giản hay phức tạp, giọng văn, ai là người đọc, etc.
tóm lại là dùng AI để viết, e nghĩ cũng phải nghĩ viết Prompt thế nào để có output như ý mình muốn :)) - this is the thinking & writing in itself but having different forms of expression.
Đồng ý! Viết hay đọc sướng nhưng viết đúng đọc sướng hơn.
Nhiều lần mình cũng nhận được email đối tác (bằng tiếng Anh), họ để từ viết tắt nên nhiều khi ngoài tra Google còn phải đoán bừa :D. Vì vậy, hãy hạn chế viết tắt nhiều nhất có thể (trừ trường hợp khi chat với bồ mà sợ ba mẹ/vợ biết :D), hoặc từ đó đã có ở trên rồi, giờ lặp lại nhiều lần thì có thể viết tắt và đã chú thích ở trên.
Nếu chỉ học tiếng Việt ở trường phổ thông (ý nói là sau đó vào đại học không học thêm về cách viết) thì cũng hơi khó để viết đúng ngữ pháp vì theo như mình thấy ở trường phổ thông làm văn tập trung chủ yếu vào từ ngữ hơn là ngữ pháp. Do đó, giờ mình đọc các báo cáo của các anh kỹ thuật viết thỉnh thoảng vẫn thấy sai ngữ pháp (hết mệnh đề mà dùng dấu chấm rồi, có thể bởi vì viết quá dài nên chấm đại kẻo sợ người đọc hết hơi :D).
Khi học tiếng Anh thì hiểu ngữ pháp kỹ hơn và cảm thấy viết đúng ngữ pháp hơn (câu, xuống dòng...). Khi học writing lúc nào cô thầy cũng nhắc đi nhắc lại "Unity & Coherence", dấu câu.
Hoàn toàn đồng ý với việc viết câu ngắn mà đúng, còn hơn câu dài mà sai (có lẽ đó là một lý do để thích văn của Haruki Murakami, vì ông cũng chủ trương viết câu ngắn).
Cuối cùng là nếu bạn Thái có đọc comment mà không hiểu tui viết gì thì nói để tui nhờ ChatGPT paraphrase lại cho dễ hiểu :))))))))))))))
Người làm việc tốt thì luôn nghiêm khắc với chính mình trong mọi việc.